Vì những thứ ngoài Trái Đất là chưa có chủ quyền. Không thuộc sở hữu của ai . Như Trái Đất các quốc gia cũng chỉ sở hữu phần không phận của mình tất cả những quốc gia chỉ có quyền với không phận thuộc khoảng cách từ mặt đất đến 100km từ khoảng cách 100km trở lên mọi quốc gia đều có quyền sở hữu, và có một tổ chức đứng ra phân bố và cho phép các quốc gia có thể làm gì với chủ quyền không gian đó đó là Ủy ban liên hợp quốc về sử dụng không gian vũ trụ vào mục đích hòa bình (Committee on the Peaceful Uses of Outer Space (COPUOS)) .

Luật này gồm 5 điều sau: ( Không nhớ rõ lắm có gì sai xót các bạn thông cảm nhé )

1. Nghiêm cấm sử dụng các vũ khí hạt nhân hoặc các vũ khí hủy diệt hàng loạt ( Súng laze... ) trên quỹ đạo Trái Đất ( nguyên nhân là do Mỹ thấy Trung Quốc hay Nga gì đó đã đặt được súng laze lên vệ tinh có khả năng hủy diệt trong phạm vi lớn nên đề suất nhằm hạn chế ) trên Mặt Trăng, hoặc thiên thể, các trường hợp sử dụng chỉ cho mục đích khám phá và hòa bình trong vũ trụ. Hiệp ước này cũng nói rằng việc thăm dò không gian bên ngoài phải được thực hiện nhằm có lợi cho mọi quốc gia và sẽ được tự do thăm dò và sử dụng bởi tất cả các nước. Hiệp ước này cấm bất kỳ chính phủ nào tuyên bố quyền sở hữu riêng một nguồn tài nguyên nào đó trong vũ trụ, Mặt trăng hoặc một hành tinh, vì chúng là của nhân loại. Một đất nước bất kỳ sẽ phải bồi thường thiệt hại gây ra nếu họ làm gây ô nhiễm không gian và hủy hoại các thiên thể. Như việc sử dụng các vệ tinh khi hết hạn sẽ phải có biện phát để tiêu hủy... Các vấn đề liên quan đến va chạm các vệ tinh ngoài không gian.

2. Hiệp định về việc cứu hộ các phi hành gia, việc trở lại của phi hành gia từ không gian.Quyền và nghĩa vụ của các quốc gia liên quan đến việc cứu người trong không gian. Luật này nói rằng tất cả nhưng nhà du hành vũ trụ ( phi hành gia) đều được coi như là " Thiên sứ hòa bình " nghe đã đủ hiểu là tất cả những quốc gia đều phải đối xử như là một vị thiên sứ của nhân loại, nghĩa là khi hạ cánh trở về, khi gặp tai nan... mà rơi vào vùng lãnh thổ của quốc gia nào, thì quốc gia đó phải có trách nhiệm cứu hộ , chăm sóc, đảm bảo an toàn cho đến khi phi hành gia đó trở về đất nước của phi hành gia đó. Luật này được ban hành nhắm tránh trường hợp khi trở về từ không gian các phi hành gia bị rơi lệch tọa độ xác định, và khi rơi sang lãnh thổ nước khác lại bị bắt, bị lấy thông tin thâm chí là lấy những thứ nghiên cứu được. Và bị giam giữ. Trường hợp này đã xảy ra với Nga khi phi hành gia của họ rơi sang ngay Trung Quốc =)). Luật này còn đang bị tranh cãi do nó chỉ coi nhưng nhà du hành vu trụ ( phi hành gia ) là những người được đối xử như thế. Còn những người du lịch vụ trụ thì sao ?

3. Luật về trách nhiệm không gian, khi một quốc gia sử dụng không gian mà gây ảnh hưởng đến quốc gia khác họ hoàn toàn phải chịu trách nhiệm về những tổn thất gây ra. Điều này có nghĩa là bất kể ai phóng hoặc đưa vật thể nào lên không gian, nếu nó được phóng đi từ lãnh thổ của quốc gia A, hoặc từ các cơ sở của quốc gia A, hoặc nếu quốc gia A đưa ra dự án, thì quốc gia đó sẽ phải chịu hoàn toàn trách nhiệm. Việc này cũng gây nhiều khó xử như Việt Nam ta thuê làm vệ tinh vinasat 1 chẳng hạn, mua vệ tinh của Lockheed Martin Commercial Space Systems (Hoa Kỳ) , nhưng lại phóng vệ tinh bằng tên lửa đẩy Ariane 5 ECA (do hãng Arianespace của Pháp cung cấp ), Đồng thời lại phóng tại tại Trung tâm điều khiển vũ trụ Châu Âu Jupiter ở Kourou, French Guyana ( thuộc Pháp), Nam Mỹ.

4. Luật về sử dụng vệ tinh ở trên quỹ đạo của trái đất, mỗi nươc khi muốn phóng cái gì lên quỹ đạo trái đất đều phải công bố rõ ràng, về các tọa độ muốn phóng, phóng cái gì, thời gian phóng... Như Việt Nam ta tọa độ của vinasat1 cũng phải thỏa thuận với nhiều nước mới có quyền phóng lên quỹ đạo bây giờ.

5. Luật này là bộ luật rất khó và hay : Đó là quyền sở hữu các đối tượng, thiên thể, tài nguyên ngoài vụ trụ.
Luật có mấy điều cơ bản sau:
- Cấm việc sử dụng quân sự đối với các thiên thể, bao gồm việc đặt vũ khí hoặc làm căn cứ quân sự.
- Cấm tất cả việc thăm dò và sử dụng tài nguyên của các thiên thể mà không có sự chấp thuận hoặc lợi ích của toàn cầu
- Liên Hợp Quốc yêu cầu phải được thông báo tất cả các hoạt động trên thiên thể của bất kỳ quốc gia nào.
- Tuyên bố tất cả các nước đều có quyền bình đẳng để tiến hành nghiên cứu về các thiên thể và không gian.
- Tất cả những mẫu vật thu được từ không gian của bất cứ quốc gia nào phải chia sẻ cho công đồng nghiên cứu khoa học quốc tế ( Như Nga, Mĩ đi lấy đất trên Mặt Trăng mất hàng tỉ $ về xong phải chia đều mỗi ông 1 mảnh , cho nên làm cho các quốc gia không ai muốn đi đâu trong việc khám phá vũ trụ, vì họ phải chia sẻ làm cho việc khám phá vũ trụ trở lên trì trệ)
- Cấm thay đổi môi trường của các thiên thể và yêu cầu các quốc gia phải có biện pháp để ngăn ngừa ô nhiễm các thiên thể !
- Cấm bất kỳ nhà nước nào tuyên bố chủ quyền trên bất kỳ vùng lãnh thổ của nào các thiên thể. ( Tức là khi tìm ra nó, khí khám phá được nó, ví dụ như thấy sự sống hoặc thấy sống được, thì là của tất cả không phải của ông tìm được, lại trị trệ )
- Cấm quyền sở hữu của bất kỳ tài sản ngoài trái đất của tổ chức, cá nhân, trừ khi được quốc tế và chính phủ chấp nhận.
- Yêu cầu tất cả các khai thác tài nguyên và phân bổ được thực hiện bởi một " Điều luật khai thác quốc tế " ( Anh tìm ra tài nguyên nhưng anh không được quyền sử dụng, phải để chúng tôi chia đều ~~)

Discoverychange - Has