Mình thì chán tiếng anh đến tận cổ, học từ mẫu giáo, 12 năm trời, học trong năm chưa đủ, còn thêm cả học hè. Tự nhận thấy trình tiếng anh của mình thuộc dạng khá (vì bị ép học quá lâu) chỉ mới về đọc và viết. Khả năng nghe của mình có giá hơn 1 triệu- đây là tiền thuê bao truyền hình KTS- nhờ xem phim hoạt hình không phụ đề liên tục trong 1 năm. Kết quả, có thể viết đúng 1 từ mà chỉ cần nghe 1 lần trong khi chả biết từ đó nghĩa là gì. Tuy nhiên tiếc là nó bị mai một dần vì xem phim có phụ đề. Lên đại học, được học trong mội trường tiếng anh (giáo viên là người nước ngoài, giáo trình, bài luận viết bằng TA) coi như tương đối hoàn thiện về nghe nói đọc viết, Tự tin bắt chuyện với người nước ngoài.
Kinh nghiệm rút ra là học TA xác định là học lâu dài, dùng lâu dài, nếu không được luyện tập thường xuyên là bị mai một hết , nhất là phản xạ nghe nói (vốn đạt được không hề dễ dàng). 1 điều quan trọng là không được sợ sai. Mình từng nghe 1 người nói rằng : nếu nghe 1 đứa trẻ bập bẹ nói sai, ta đều dễ dàng bỏ qua, vậy tại sao ta lại ngại sai khi học 1 ngôn ngữ khác.